NHỜ BẢO HIỂM TAI NẠN, TÔI ĐÃ VƯỢT QUA CƠN KHỦNG HOẢNG TÀI CHÍNH
NHỜ
BẢO HIỂM TAI NẠN, TÔI ĐÃ VƯỢT QUA CƠN KHỦNG HOẢNG TÀI CHÍNH
Tôi là Nam, một kỹ sư 32 tuổi sống tại Hà Nội, nơi cuộc sống lúc nào cũng hối hả và đầy áp lực. Công việc ổn định, gia đình nhỏ với vợ và một đứa con 3 tuổi – mọi thứ trong đời tôi dường như đang đi đúng hướng. Nhưng rồi, một ngày mưa tháng 10 năm ngoái, cuộc sống của tôi bỗng chốc đảo lộn chỉ vì một tai nạn bất ngờ.
Hôm đó, tôi lái xe máy đi làm như mọi ngày. Trời mưa lớn, đường trơn, và một chiếc ô tô bất ngờ chuyển làn không bật xi-nhan. Tôi phanh gấp nhưng không kịp, ngã xuống đường và bị chiếc xe phía sau cán qua chân. Cơn đau dữ dội khiến tôi ngất đi ngay tại chỗ. Khi tỉnh lại trong bệnh viện, bác sĩ thông báo chân trái của tôi bị gãy nghiêm trọng, cần phẫu thuật gấp và mất ít nhất 6 tháng để hồi phục. Tin dữ chưa dừng lại: hóa đơn viện phí ban đầu đã lên tới gần 70 triệu đồng, chưa kể chi phí vật lý trị liệu sau này.
Tôi hoảng loạn. Lương kỹ sư của tôi chỉ đủ trang trải sinh hoạt gia đình, và khoản tiết kiệm ít ỏi chúng tôi có chắc chắn không thể gánh nổi số tiền khổng lồ ấy. Vợ tôi vừa nghỉ việc để chăm con nhỏ, mọi gánh nặng tài chính đổ dồn lên vai tôi – người giờ đây không thể đi làm. Tôi bắt đầu nghĩ đến việc vay nợ, bán xe, thậm chí bán cả căn nhà nhỏ mà bố mẹ để lại. Tương lai phía trước như một màn đêm tối tăm.
Nhưng rồi, một tia hy vọng lóe lên khi vợ tôi nhắc đến hợp đồng bảo hiểm tai nạn mà tôi đã mua cách đó hai năm từ công ty bảo hiểm PTI. Thú thật, lúc ký hợp đồng, tôi chỉ nghĩ đó là một khoản chi phí phòng hờ, không ngờ rằng nó lại trở thành “cứu tinh” của gia đình mình. Tôi liên hệ ngay với công ty bảo hiểm, gửi hồ sơ tai nạn và giấy tờ từ bệnh viện. Chỉ trong vòng 10 ngày, nhân viên bảo hiểm đến gặp tôi, xác nhận vụ việc và thông báo rằng tôi sẽ được chi trả 150 triệu đồng theo điều khoản bảo hiểm – bao gồm chi phí y tế, hỗ trợ nằm viện và trợ cấp mất thu nhập trong thời gian nghỉ dưỡng.
Nhận được số tiền ấy, tôi như trút bỏ được gánh nặng ngàn cân. Không chỉ đủ để thanh toán viện phí, tôi còn có một khoản dư để chi tiêu cho gia đình trong những tháng tôi không thể đi làm. Quan trọng hơn, tôi không phải rơi vào cảnh nợ nần hay mất đi tài sản tích lũy bao năm. Sáu tháng sau, nhờ vật lý trị liệu và sự động viên của gia đình, tôi đã hồi phục gần như hoàn toàn và trở lại công việc.
Nhìn lại, tôi nhận ra rằng quyết định mua bảo hiểm tai nạn ngày ấy đã cứu tôi khỏi một cơn khủng hoảng tài chính mà tôi không thể tự mình vượt qua. Nó không chỉ là một hợp đồng giấy tờ, mà là một tấm lưới an toàn giúp tôi và gia đình đứng vững trong cơn bão. Giờ đây, tôi luôn khuyên bạn bè và đồng nghiệp: “Đừng coi bảo hiểm là xa xỉ, vì bạn không bao giờ biết ngày mai sẽ ra sao”. Với tôi, đó là bài học đắt giá và cũng là may mắn lớn nhất trong cuộc đời.